Sunday 28 August 2011

ĐI MỘT NGÀY ĐÀNG…

Nghỉ hè – cụm từ quen thuộc và dường như đó là khái niệm rất đỗi bình thường ở trời âu, dẫu mình là khách thập phương xa lạ, dầu muốn dầu không, mình cũng được hít thở luồng không khí và chút gì đó bị „vùi“ trong nền văn hóa của họ, thế là người đi, ta cũng bước…

Chuyến đi được xem là mong đợi nhất trong năm, đó là cuộc hành trình về Madrid, nơi tổ chức sự kiện đại hội giới trẻ thế giới (WYD, 16-21.2011). Ngày mong chờ rồi cũng đến, bốn phương tụ về, Madrid mênh mông hoa lệ cũng trở nên chật chội, đâu cũng thấy bóng dáng của bạn trẻ, cười cười nói nói, đủ ngôn ngữ, sắc thái, văn hóa…Madrid trở thành mái nhà chung như vòng tay giang rộng, ôm ấp, chở che những khách thập phương.

Thời tiết tháng 8 ở Madrid quả là khắc nghiệt, nóng rát bỏng da, thế mà từng đoàn người vẫn vui tươi, hớn hở, đón nhận, tham gia các sự kiện của đại hội thật nồng nhiệt với một con tim cháy bỏng. Những tiếng hô vang chào mừng Đức Thánh Cha Benedict XVI; người người trong lòng tràn ngập niềm vui khi được tận mắt nhìn thấy vị cha chung đáng kính Benedict XVI, có cả những giọt nước mắt lăn dài vì niềm hạnh phúc tràn dâng.

Thời tiết ở Madrid cũng đỏng đảnh chẳng khác gì cô gái 16 tuổi, mưa nắng thất thường. Sau nắng là giông tố, giông tố qua đi, nắng nóng lại quay về gần. Tại sân bay Cuatro Vientos, các bạn trẻ đã kiên nhẫn dưới sự thiêu đốt của nắng nóng, đội mưa, chịu gió rét để được nghe những lời giảng huấn của Vị Cha Chung, để thờ lạy Thánh Thể, để được đắm chìm trong tình yêu vô bờ của Thiên Chúa và của tha nhân.

Với tình yêu Thiên Chúa, tại đây và ngay lúc này, mọi ngăn cách mà con người vô tình hay cố ý tạo ra để làm rào cản, ngăn chặn mối hiệp thông giữa người với người được xóa bỏ, mọi người lúc này chỉ còn một lòng một ý chiêm ngắm và trải nghiệm phút giây linh thiêng có một không hai trong cuộc đời mình. Đúng là „tín nghĩa ân tình nay hội ngộ, hòa bình công lý đã giao duyên“ (x.Tv 85, 11).

Với con mắt trần tục, chắc chắn có người đã gọi những bạn trẻ này, trong đó có tôi là điên, chỉ có điên mới làm những điều khác người như thế. Chẳng ai dại gì lại đội nắng nóng, mưa, gió lạnh.., để quy tụ, gặp gỡ, hát hò giữa một khoảng không bao la như thế. Nếu có người nghĩ thế cũng chẳng sao, vì họ điên thật, họ trở nên điên dại vì Đức Kitô (x. 1Cr 1, 27) đó thôi!

Bước đi để tới đích, mở mắt nhìn để thấy rõ…nhưng cũng nên khép kín bờ mi để thấu hiểu lòng mình. Những ngày tham dự WYD 2011, bản thân tôi giống như đã chạm vào ngưỡng cửa thiên đường vậy! Chắc chắn một điều những ký ức này sẽ cư ngụ lại trong tôi bao lâu tôi còn hiện diện trên thế gian này, và tôi tin rằng, nếu bạn đã được kín múc ơn thiêng từ một kỳ đại hội WYD, bạn cũng có cảm nhận như tôi vậy.

28.08.2011