Friday 8 July 2011

CÓ HAY CHĂNG „MỘT NGÀY NHƯ MỌI NGÀY“?

„Một ngày như mọi ngày“, sao bỗng dưng hôm nay lại khác thế? Bình minh đến muộn chăng? Không phải! Nhịp thời gian xoay vần, sao mặt trời lại lỡ hẹn được chứ? Tiếng chim vẫn hót, dòng nước vẫn chảy trong con suối nhỏ bên nhà, những nhánh liễu mềm mãi vẫn sải bóng thướt tha…Tại sao lại khác nhỉ?

Cuối cùng tôi cũng tìm được câu trả lời: Thường thì con người chịu tác động bởi ngoại cảnh, nhưng đôi lúc ngoại cảnh lại chịu sơn phết những gam xám buồn bởi những người vốn mang tâm sự, vì „người buồn cảnh có vui đâu bao giờ“, tiền nhân đã nói thế! Nhưng thật ra tâm trạng tôi cũng không đến nỗi buồn, vì chẳng có lý do gì để buồn, nhưng tự nhiên thấy người uể oải, thân nặng nề, tâm hồn trống trải…sao lại trống trải đến thế?

Như thường lệ, những bản tình ca trước đây mình thích, cứ mỗi lần buồn hay có chuyện gì căng thẳng, nghe một vài bài, niềm vui đã chợt đến, „và con tim cũng đã vui trở lại“; nhưng hôm nay nghe mãi, nghe hoài mà tâm hồn vẫn vô cảm, vẫn mênh mênh mang mang…

Nghĩ cũng lạ. Con người, giống như một mầu nhiệm chưa bao giờ được khám phá hết. Huyền bí. Lúc vui, lúc buồn, lúc dâng tràn niềm hạnh phúc, lúc lại thấy lòng trống vắng đến không ngờ.

Cuộc sống giống như một sân khấu đa chiều. Con người – những diễn viên bất đắc dĩ phải diễn cuộc đời mình trên sân khấu cuộc đời ấy: Cần có những lúc vui, hạnh phúc để thấy đời tươi đẹp, đáng sống. Có những lúc buồn, trống trải, bị bỏ quên để thấy đời cần có những bàn tay chia sẻ, nâng đỡ, có sự liên kết, mang tính xã hội. Có những lúc thành công để thấy những cố gắng, nỗ lực của mình được đền đáp. Cũng có những lúc thất bại để có thể cảm nghiệm được thế nào là ý chí vươn lên.

Cứ thế, có những đau khổ, bị bội phản để thấy được sự diện diện của niềm tin là cần thiết và quan trọng. Có những lúc tuyệt vọng, buông xuôi để nhận ra giá trị của niềm hy vọng mà tiến bước. Có những lúc trầm tư trong giây phút hiện tại để biết được tương lai cần gì và đích đến là đâu. Có những lúc vu vơ tưởng nhớ người này, bỗng dưng một loạt những ký ức đan xen của nhiều người lại đổ về, để thấy được quanh mình vẫn còn nhiều người thương yêu, quan tâm và dõi theo mình trong bước đường nhân sinh…

Từ một sự khác biệt của tâm trạng dường như tiêu cực hôm nay, tôi lại tìm ra được những điều khác biệt tích cực trong cuộc đời. Vì không chỉ con người mới huyền nhiệm mà cuộc đời của con người cũng huyền nhiệm không kém.  Bởi trong cuộc sống có rất nhiều điều bí ẩn và mới lạ để con người khám phá mỗi ngày. Mong rằng đừng lặp lại điệp khúc „một ngày như mọi ngày“ trong cuộc đời, nhưng là mỗi ngày tôi và bạn chọn được những niềm vui, đón nhận những điều mới, hạnh phúc và thành công.

08.07.2011

No comments:

Post a Comment