Cơn gió đến rồi đi, bông hoa sớm nở tối tàn, bình
minh qua rồi lại nhường bầu trời cho hoàng hôn và cuối cùng là màn đêm buông
xuống…mọi vật sinh sinh hóa hóa, đó cũng chính là quy luật vận hành của thời
gian và vòng sinh tử của vạn vật.
Con người được sinh ra, đến thế giới này, hiện hữu,
sống và lúc cuối đời, thân xác trở về với lòng đất, chịu cảnh hư nát, nhưng cái
còn lại là hồn thiêng bất tử, vì „thác là thể phách, còn là tinh anh“.
Dù con người có lìa khỏi thế, nhưng lời nói, hành
động, tính cách, phẩm chất của họ vẫn lưu danh với hậu thế, nghĩa là còn mãi
với thời gian.
Chính vì điều này mà Wassili Suchomlinski đã đúc kết: „Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt
cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim
người khác“.
31.07.2012
No comments:
Post a Comment